Kỳ 2: Có phải chủ nghĩa xã hội đã lỗi thời
Hiện nay, với âm mưu “lật sử”, các thế lực thù địch không ngớt rêo rao rằng việc Nguyễn Ái Quốc tiếp thu chủ nghĩa Mác - Lênin và truyền bá vào Việt Nam là sai lầm, là gây ra nội chiến, gây đói nghèo cho đất nước và dân tộc v.v…Thế nhưng, ngay từ năm 1969 tại Sài gòn, các trí thức dưới chế độ Sài Gòn đã giải đáp rõ ràng khi khẳng định sự lựa chọn của Nguyễn Ái Quốc là hoàn toàn phù hợp với bối cảnh và hoàn cảnh Việt Nam.

 

Trên tờ tạp chí Đất Nước số tháng 10 năm 1969 tại Sài Gòn đã đăng bài viết “Nói chuyện với người đã khuất” của Giáo sư Lý Chánh Trung, bài viết có đoạn: “Một linh mục Công giáo di cư nổi tiếng đã có lần nói với tôi: “Phải chi ông Hồ Chí Minh không phải là cộng sản thì vui biết bao, vì ông xứng đáng hơn ai hết để lãnh đạo đất nước này”. Phải chi Cụ Hồ không là cộng sản: bao nhiêu hậu quả có thể tưởng tượng ra từ giả thiết đó! Nhưng tại sao Cụ Hồ là Cộng sản, đó mới là vấn đề. Không ai là cộng sản từ lúc mới sanh và khi chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành xin được một chân giúp việc trên chiếc tàu Latouche-Tréville để có thể xuất ngoại, vào đầu thế kỷ này, không một định mệnh nào buộc chàng phải gia nhập Đệ tam Quốc tế để trở thành Hồ Chí Minh. …Trong một bài báo viết năm 1968, Linh mục Trương Bá Cần đã giải đáp rõ ràng câu hỏi: “Nguyễn Ái Quốc ra đi tìm một giải pháp cho quê hương, nhưng không còn giải pháp nào khác ngoài giải pháp Ðệ tam Quốc tế (NV - Quốc tế III). Chúng ta đã thấy sự tin tưởng của Phan Bội Châu và các đồng chí ở sự giúp đỡ của Trung Hoa và Nhật Bản bị phản bội. Ở Âu châu, không một quốc gia, không một đảng phái nào có chủ trương chống thực dân, ngoài Nga sô (NV - Liên Xô) và Cộng sản Ðệ tam Quốc tế. Vì thế mà ở Ðại hội của đảng Xã hội Pháp năm 1920, Nguyễn Ái Quốc đã bỏ phiếu cho việc sát nhập đảng Xã hội Pháp vào Ðệ tam Quốc tế... Nguyễn Ái Quốc đã lựa chọn Mác Lênin bởi vì không còn một sự lựa chọn nào khác[1]”.

Một thực tế không thể phủ nhận là CNXH hiện thực đã tạo ra một hệ thống và làm cho CNTB phải thay đổi. CNXH ra đời và trở thành một hệ thống trên thế giới đã trở thành chỗ dựa cho các dân tộc trong công cuộc đấu tranh giành độc lập. CNXH, nhất là ở Liên Xô đã tạo ra một xã hội mà ở đó con người được tôn trọng, được bảo vệ, được tạo điều kiện thuận lợi để phát triển về mọi mặt. Tiếc thay, vì những sai lầm, vì giáo điều, vì quan liêu, xa rời nhân dân nên hệ thống XHCN trên thế giới đã sụp đổ. Trong tác phẩm này, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trăn trở với câu hỏi rằng trong xã hội đã xuất hiện tình trạng bi quan, dao động, nghi ngờ tính đúng đắn của CNXH: “…Bi quan, dao động, nghi ngờ tính đúng đắn, khoa học của CNXH, quy kết nguyên nhân tan rã của Liên Xô và một số nước XHCN Đông Âu là do sai lầm của chủ nghĩa Mác - Lênin và sự lựa chọn con đường xây dựng CNXH….Thực tế có phải như vậy không?[2]”. Từ những phân tích và luận giải, tác giả đi đến kết luận rằng đó chỉ là sự sụp đổ của một mô hình trong thực tế chứ không phải là sự sụp đổ của một hệ tư tưởng. Còn nhớ, tháng 4/1992, đồng chí Nguyễn Phú Trọng khi ấy là Tổng Biên tập Tạp chí Cộng sản đã viết bài viết đăng trên Tạp chí Cộng sản với tiêu đề “Vì sao Đảng Cộng sản Liên Xô tan rã?”. Trong bài viết này, đồng chí đã chỉ ra 5 nguyên nhân chủ yếu, đó là: Không xác lập đúng đắn sự lãnh đạo của Đảng, buông lơi công tác xây dựng Đảng; phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin là nền tảng tư tưởng của Đảng; coi nhẹ hoặc phủ nhận nguyên tắc tập trung dân chủ; xa rời quần chúng, mất uy tín nghiêm trọng trước nhân dân, không được nhân dân ủng hộ; từ bỏ chủ nghĩa quốc tế của giai cấp công nhân, thổi lên ngọn lửa kỳ thị dân tộc dân tộc hẹp hòi[3]

Thực tế có phải CNXH đã lỗi thời như những luận điệu thường rêu rao bấy lâu nay? A. Dinoviep, một người từng chống đối Nhà nước Xô-viết và sau đó bị ngồi tù dưới thời Liên Xô, sống lưu vong tại Mỹ cho rằng: “Những thành tựu của chủ nghĩa Cộng sản Xô-viết do Lênin mở đầu đã thấm vào máu thịt của loài người.... Nhờ có cuộc cách mạng vô sản và tất cả những gì gắn liền với cuộc cách mạng đó mà nhân loại đã được cứu thoát khỏi sự thụt lùi đáng sợ nhất, thoát khỏi sự suy tàn, thoái hóa[4]”. Năm 1995, một đại hội quốc tế về Mác đã được tổ chức tại Paris quy tụ hơn 500 đại biểu là những nhà chính trị, nhà triết học trên thế giới; các đại biểu đã thống nhất đánh giá: “Gương mặt Mác vẫn là biểu tượng của sự phủ nhận trật tự đang thống trị và tư tưởng của Mác vẫn giữ nguyên tầm quan trọng của nó trong thế giới hiện đại[5]”. Trung tâm Phân tích Levada mở muộc thăm dò dư luận để nắm bắt ý kiến của người Nga về quan điểm đối với chế độ Xô Viết vào năm 2020. Kết quả “có tới 70% người dân cho rằng Xô Viết là giai đoạn tốt đẹp nhất trong lịch sử đất nước Nga”. Năm 2007, kỷ niệm 70 năm Cách mạng tháng Mười Nga, ngài X.Mirônov, Chủ tịch Thượng viện Nga viết: Đại thi hào Nga Puskin trong thư gửi Chadayep (một nhà tư tưởng và chính luận Nga) từng viết: dẫu trong đời sống nước Nga có nhiều vấn đề làm nhà thơ đau buồn, thậm chí bị xúc phạm, nhưng không vì bất kỳ điều gì trên thế giới này mà nhà thơ "muốn thay đổi Tổ quốc, hay muốn có những trang sử khác với lịch sử của tổ tiên". Nên chăng, chúng ta cần có một thái độ như vậy đối với Cách mạng Tháng Mười 1917 và toàn bộ thời kỳ Xô viết sau đó. Ngài X.Mironop cũng cho rằng "Hoà bình cho các dân tộc", "Ruộng đất cho nông dân", "Bánh mỳ cho người đói", "Tự do cho người nô lệ"... Ai có thể nói tự thân những câu khẩu hiệu phản ánh nhu cầu của đại đa số quần chúng này lại không đúng và thấu đạo lý? Không thể không nói thêm: Người Nga hôm nay vẫn luôn bày tỏ, vẫn tin vào CNXH, họ đồng loạt ký vào lời kêu gọi giữ thi hài Lênin trong Quảng trường Đỏ, để chiến hạm Rạng Đông tiếp tục neo đậu trên sông Neva, để những ngôi sao đỏ vẫn sáng trên những ngọn tháp Điện Cremli, biểu tượng Búa liềm còn mãi trên ngọn cờ Chiến thắng...[6]”. Một cuộc bình chọn nhà tư tưởng thiên niên kỷ thứ hai của Trường Đại học Cambrit (Anh) công bố năm 1999 cho kết quả C. Mác đứng đầu, đứng thứ hai là A. Anhxtanh.

Từ khi tiếp thu chủ nghĩa Mác - Lênin và truyền vào Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc đã sáng lập ra Đảng Cộng sản Việt Nam, chấm dứt hoàn toàn sự khủng hoảng về đường lối cứu nước trước đó. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhân dân Việt Nam đã giành được độc lập, đấu tranh thống nhất đất nước và đã thu được những thành tựu to lớn trong công cuộc xây dựng đất nước.

Từ một quốc gia không có tên trên bản đồ thế giới, đến nay Việt Nam đã có quan hệ ngoại giao với 189/193 quốc gia thành viên Liên hợp quốc. Trong đó, “có 3 nước có “quan hệ đặc biệt”, 17 nước “đối tác chiến lược” và 13 nước “đối tác toàn diện[7]”. Đảng Cộng sản Việt Nam có quan hệ với “247 chính đảng ở 111 quốc gia, bao gồm khoảng 90 đảng cộng sản và công nhân quốc tế, các đảng cầm quyền và tham chính quan trọng[8]”.  Kể từ khi trở thành thành viên của Liên hợp quốc năm 1977 đến nay, Việt Nam đã 2 lần được bầu là Ủy viên không thường trực Hội đồng bảo an Liên hợp quốc với số phiếu bầu rất cao. Việt Nam là thành viên sáng lập và tham gia nhiều diễn đàn quan trọng của thế giới, đặc biệt, ngày 11/10/2022 tại Trụ sở Liên Hợp Quốc (New York, Hoa Kỳ), Đại hội đồng Liên Hợp Quốc đã bầu 14 quốc gia làm thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2023 - 2025, trong đó có Việt Nam. Từ một đất nước nghèo đói, Việt Nam đã vươn lên trở thành một trong những nền kinh tế năng động, phát triển của thế giới. Những thành tựu về xóa đói, giảm nghèo của Việt Nam đã được cộng đồng quốc tế đánh giá cao. Vị thế, tiếng nói của Việt Nam trên trường quốc tế ngày càng có ảnh hưởng và được lắng nghe. Việt Nam đã trở thành một trong những địa điểm được lựa chọn để tổ chức các sự kiện lớn của thế giới. Đặc biệt năm 2019, Việt Nam đã được chọn là địa điểm cho cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ - Triều Tiên lần thứ 2, điều này khẳng định với quốc tế rằng đất nước Việt Nam là một quốc gia an toàn, an ninh…

Từ thực tiễn của các cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước và bảo vệ Tổ quốc, từ thành tựu phát triển đất nước, nhất là sau 35 năm đổi mới, tác giả đã dẫn lại một nhận định đã được Văn kiện Đại hội XIII của Đảng khẳng định, đó là “Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay[9]”. Triết gia người Đức nổi tiếng là Hegel đã từng có tuyên ngôn nổi tiếng “cái gì tồn tại thì hợp lý, cái gì hợp lý thì tồn tại”. Có thể CNXH hiện thời chưa phù hợp với quốc gia này, quốc gia kia, nhưng đối với Việt Nam, từ trong lịch sử và hiện đại thì đây là con đường phù hợp với đất nước, dân tộc Việt Nam.

Kỳ 1: Một xã hội công bằng là khát vọng của nhân loại

(Còn tiếp)

 Hồng Phúc



[1] Phan Văn Hoàng: Hồ Chí Minh - Chân dung và di sản, Nxb Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, 2018, tr. 171 - 172

[2] Nguyễn Phú Trọng: Sđd, tr. 18

[3] Xem: https://www.qdnd.vn/quoc-te/doi-song/bai-viet-cua-dong-chi-nguyen-phu-trong-tren-tap-chi-cong-san-nam-1992-vi-sao-dang-cong-san-lien-xo-tan-ra-675774

[4] A. Dinôviép - Người vĩ đại của thế kỷ XX: Thông tin những vấn đề lý luận, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, số 9 (5-2004).

[5] Tạp chí Cộng sản, số 9, 5-1996, tr. 31

[6] Báo Tuổi trẻ ngày 07-11-2007

[7] Nguyễn Phú Trọng: Sđd, tr. 184-185

[8] Nguyễn Phú Trọng: Sđd, tr. 185

[9] Nguyễn Phú Trọng: Sđd, tr. 34, tr. 187, tr. 221

TUYÊN TRUYỀN
Đăng nhập
Thống kê truy cập
  • Đang online: 40
  • Hôm nay: 834
  • Trong tuần: 24 511
  • Tất cả: 8727043

WEBSITE BAN TUYÊN GIÁO TỈNH ỦY TRÀ VINH

Trưởng Ban biên tập: Trần Quốc Tuấn

Chức vụ: Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.  

Ghi rõ nguồn "Trang tin điện tử Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Trà Vinh" khi phát hành lại thông tin từ website này.

Chung nhan Tin Nhiem Mang

BAN TUYÊN GIÁO TỈNH UỶ TRÀ VINH

Địa chỉ: số 4, Nguyễn Thái Học, Khóm 4, Phường 1, Thành phố Trà Vinh

Điện thoại: 02943.853574 

Email: btgtutravinh@travinh.gov.vn

Website: tuyengiao.travinh.gov.vn